|
Từ điển Việt Pháp (Vietnamese French Dictionary)
giọng
 | ton; voix; accent | | |  | Giọng trầm | | | ton grave | | |  | Giọng mỉa mai | | | ton ironique | | |  | Đổi giọng | | | changer de ton | | |  | Giọng nữ | | | voix féminine | | |  | Giọng Huế | | | accent de Huê | | |  | Giọng nam cao | | | voix de ténor | | |  | (nghĩa xấu) langage; manières; attitude | | |  | Giở giọng xỏ lá | | | adopter des manières de salopard | | |  | (ít dùng) gosier; gorge | | |  | Nhắp giọng | | | s'humecter le gosier | | |  | Cháy giọng | | | se brûler la gorge |
|
|
|
|